Nếu đang tìm kiếm một cuốn sách đọc trong những ngày giáp Tết, cuối ngày cuối tháng như thế này thì không có gì hợp hơn là cuốn “Con chim khổng tước còn hót vang ngày mở đất”.
Cuốn sách là lời kể của một người đi xa mà nhớ về quê của mình, một mảnh đất mà không có nổi một cái tên trên bản đồ, một mảnh đất mà có lắm người điên, người say, người nghèo.
Những lời kể đầy mộc mạc và giản dị, nhưng câu hỏi cứ xoáy mãi vào tâm trí mình “Anh có yêu nước không?”, “Anh có yêu tiếng Việt không?” “Anh có yêu mùi khói bếp không?”….
Những câu chuyện của làng mà Phan An kể lại chẳng có kịch bản nào, cứ nhớ đến đâu thì kể đến đấy, cứ nhớ ra ai thì kể người ấy.
“Thật ra yêu hay không yêu cũng có gì quan trọng – thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về cô bạn thuở nhỏ của tôi, thỉnh thoảng em vẫn nghĩ về cậu bạn thuở thiếu thời của em, vậy chẳng phải đã đủ rồi sao?”
Một điều mình yêu thích cuốn này nữa chính là hình thức của nó. Bìa bên ngoài là một lớp bìa áo màu bạc với chú chim chim khổng tước của Thành Phong đã rất đẹp rồi, nhưng bìa lót màu đen với chú chim ánh xanh còn đẹp hơn, và chiếc bookmark màu hồng đất màu nhẹ nhàng.
Nếu cho nội dung cuốn sách 10 điểm thì chắc hình thức phải đạt 11/10.
Nguồn https://www.facebook.com/groups/625230697658922/permalink/1462394050609245/
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.